Tập 3: https://ducanhmmo.com/tap-3-quay-tro-lai-ha-noi/
Mình học ngành ngân hàng, nhưng thực sự mình không thích ngành này. Thành thật mà nói thì mình đã không thích từ ngày còn nhỏ rồi.
Bố mẹ mình làm trong ngành này, từ bé mình nghe những thứ diễn ra xung quanh câu chuyện của bố mẹ toàn là lãi suất và dư nợ tín dụng và thấy nó chẳng có gì hứng thủ cả, nhưng hồi xưa thì mình cũng ko biết mình nên làm gì nên chọn nó với suy nghĩ là sau ra trường sẽ dễ tìm việc hơn vì có người nhà ở trong ngành mà.
Mình nghĩ là số đông cũng sẽ nghĩ như mình. Nhưng ai nghĩ khác, thì với mình người đó đặc biệt =))), mình có xu hướng thích sự khác biệt trong suy nghĩ vì nó mang đến kết quả không ngờ tới ^^
Tiếp theo câu chuyện
Khi có IELTS thì mình nghĩ phải làm gì đó để cho cái bằng và những thứ mình đánh đổi sẽ không lãng phí. Vì vậy mình đã đưa ra quyết định mà ai cũng phản đối lúc đó, rất rủi ro cho chính cuộc đời mình:
=> Mình sẽ không bao giờ quay trở lại ngành ngân hàng -> tìm hướng đi riêng, khẩu vị của mình là thích chơi vs rủi ro. So, Just do it !!!
Vậy mình làm gì ?
Nếu không làm ngân hàng nữa thì gần như trong đầu mình về các ngành nghề khác là con số 0 =)))
Mình nghĩ cái này có lẽ là nỗi sợ với nhưng người muốn chuyển sang 1 ngành khác.
- Sợ học, sợ làm những cái mới.
- Sợ không cạnh tranh được với tụi trẻ
- Sợ đủ thứ cả
Nhưng lúc đó, quyết định đã đc đưa ra, và chỉ còn 1 con đường duy nhất là thực hiện mà thôi
“Cái giá phải trả sẽ rất lớn, nhưng những thứ nhận lại được cũng rất lớn“
Công việc mới đầu tiên
Đi bán bảo hiểm =))) vì cái này nó liên quan đến ngân hàng nhất, kkk
Công ty mình chọn đó là Dai-ichi Life.
Lý do thì chắc họ gọi mình nên mình đi thôi =))
Ở đây cho mình thấy được rất nhiều góc nhìn của nghề Sale mà ở trong ngân hàng không có.
Nếu các bạn xem phim “Sói già phố Wall” thì sẽ được nhìn thấy sự điên rồ ấy
- Gọi điện điên cuồng. . Chỉ uống nước và gọi điện mà thôi, gọi từ sáng đến hết giờ làm. Trung bình 200-300 cuộc ngày.
- Không có không gian riêng. Các nhân viên ngồi sát nhau như thời đi học.
- Tư duy Sale của lãnh đạo rất tốt.
- Khả năng lên dây cót tinh thần nhân viên không có chỗ chê.
- Tình thần học tập không ngừng.
- Sếp hỗ trợ hết mình để nhân viên bán được hàng.
Rõ ràng khi có khó khăn thì chuyện gì sẽ xảy ra mọi người ?
=> Điểm yếu sẽ lộ ra.
Và lúc này mình nhận ra, dùng cái mồm của mình để đi kiếm tiền hình như nó không ổn.
Để chắc chắn hơn về đều này, mình tiếp tục công việc thứ 2
Công việc thứ hai
Làm sale cho công ty quà tặng.
Công ty chuyên về làm quà tặng cho các doanh nghiệp. Doanh nghiệp đặt hàng để tặng cho đối tác hoặc nhân viên á mn.
Và họ muốn chuyển sang bán lẻ -> cho các shop quà tặng phân phối hàng của họ.
Ở đây thì mình được tiếp xúc với kiểu sale khác, đó là sale truyền thống ngày xưa, đi từng nơi để chào hàng, đánh giá khách hàng trực tiếp và trò chuyện với họ luôn như chưa từng là người lạ =)))
Câu chuyện cũng li kỳ phết nhưng để dịp khác chứ kể thì dài =))
Sau khi làm công việc thứ 2 thì mình nhận ra rằng: Mình ko nhanh nhạy trong việc giao tiếp.